Cảm xúc trước phút chia tay của học sinh lớp 9 với trường THCS Nam Thanh

Chủ nhật - 24/02/2019 23:24

LogoTHCS Nam Thanh

LogoTHCS Nam Thanh
"Ve ve! Ve ve…" Bản nhạc mùa hè của những chú ve đã ngân lên rộn rã. Ở một góc sân trường, phượng vĩ thắp đèn đỏ rực trên những tán lá xanh như báo hiệu một mùa chia tay sắp đến…Có cái gì nghèn nghẹn nơi lồng ngực không thể nói ra bằng lời. Thời gian sao trôi nhanh quá! Ngày mới bước vào trường THCS mang tên phường Nam Thanh, chúng em còn là những cô cậu học trò nhỏ bé với bao điều bỡ ngỡ, mới lạ. Khi đó, như những chú chim non từ khắp nơi bay về tụ hội tại ngôi trường này, chúng em còn rụt rè, ngơ ngác trong ngày khai giảng đầu tiên giữa ngôi trường rộng lớn, xa lạ, nhưng cũng chính ngày đầu tiên đó, ánh mắt trìu mến của thầy cô làm cảm giác gần gũi, ấm áp chợt dấy lên trong lòng chúng em.
 
Thật tự hào khi là học sinh trường THCS Nam Thanh
    Lặng lẽ như những dòng sông đem phù sa bồi đắp cho cuộc đời, nghiêm khắc mà  bao dung vị tha, thầy cô dạy cho những tâm hồn thơ ngây, non nớt của chúng em bài học làm người “ Tiên học lễ, hậu học văn”, cho chúng em cơ hội tự sửa đổi mình để trở thành con ngoan trò giỏi, thầy cô đã chắp cánh cho chúng em bay vào bầu trời tri thức. Bốn năm đã đi qua, chúng em thấy mình lớn lên từng ngày. Công lao của thầy cô, em luôn tạc dạ ghi tâm.
Em biết mình không thể báo đáp hết công ơn cao cả ấy, nên tự nhủ với lòng phải cố gắng đạt kết quả tốt nhất trong kì thi sắp tới. Đó là đóa hoa đẹp nhất mà chúng em dành tặng thầy cô. Ve ơi đừng kêu nữa! Đừng ngân lên khúc nhạc du dương đẫm buồn ấy nữa! Bởi lẽ, khi khúc nhạc ấy vang lên thì cũng là lúc giây phút chia tay đã đến.
Cuộc chia tay ngọt ngào
    Thầy cô ơi! Giờ đây, chúng em phải xa thầy cô thật rồi. Không còn nghe giọng ấm áp của thầy, lời thiết tha, trìu mến của cô mỗi lúc giảng bài. Mặc dù vậy, chúng em sẽ không bao giờ quên công lao thầy cô. Và em xin hứa sẽ luôn cố gắng phấn đấu học tập để không phụ lòng thầy cô bao năm qua đã dày công dạy dỗ. Em xin chúc thầy cô sẽ luôn mạnh khỏe, sẽ mãi là người soi sáng con đường ước mơ và hoài bão cho những thế hệ đàn em sau này.
3 năm học cuối cùng cũng sắp kết thúc,trong mỗi chúng ta đều có những cảm xúc trộn lẫn nhưng nhiều nhất vẫn là nỗi buồnsự bịn rịn, quyến luyến và chia ly. Chúng ta sắp chia tay thầy cô, bạn bè và mái trường của mình rồi. Nhưng sâu thẳm trong mỗi chúng ta đều có những kỉ niệm cho riêng mình. Kỷ niệm thời học tròcó thể nói không thể quên trong mỗi con người chúng ta... Nào hãy cùng nhớ lại những giây phút đó bạn nhé.
Mong chờ nhất là buổi chia tay cuối năm,vậy chúng ta sẽ làm gì để lưa giữ những giây phút đó.Giọt nước mắt, nụ hôn chia tay, dònglưu niệm viết trên áo, trang lưu bút... khiến cho ngày từ giã tuổi học trò của học sinh lớp 9 xúc động, lưu luyến.
Thật sự !!! Khi nghi lại giai điệu của những bài hát về thời học trò, mình muốn khóc, thật đấy !!! 
Vì trong tâm trí của mình, thời cấp THCS ko có 1 chút gì để lưu luyến, để giữ lại trong tim mình cả.
Hãy trân trọng những gì mình đã cóa và đang cóa bạn nhé chúc các bạn lớp 12 thi tốt và có 1 buổi chia tay cuối năm thật đáng nhớ.Hãy khóc nếu bạn muốn những giọt nước mắt đáng nhớ trong thời học sinh của mình..........
Còn các bạn thcs  trong CLB của mình như thế nào...? Hãy viết những cảm nhận của mình về năm cuối cấp của bạn để mọi người cùng đọc và chia sẽ nhá.....
Thân tặng tất cả các bạn !!!
---------------------------------------------------------------------
Cơn mưa hè xóa tan đi ngày cuối...
Dù những ngày đầu chẳng thật đẹp, những ngày cuối cũng không. Người ta muốn cái đáng nhớ, tuy không nhiều. Nhưng để nhớ, thì nhiều...
Năm tháng là những lối rẽ bất ngờ, những mong chờ nhiều khi chẳng đến và những kỉ niệm xấu xí chạm vào lúc nào, chẳng hay.
Không có con đường nào trọn vẹn như mong ước. Vậy vì đâu còn những nỗi nhớ?
Không hình hài, không tên tuổi, không báo trước cũng chẳng một lí do. Rung cảm vô điều kiện.
Cái bất chợt hay làm người ta rung động. Tình cảm đâu đời, khát vọng đầu đời, thất bại đầu đời,... Dù ngọt ngào hay cay đắng cũng mạnh mẽ và khắc sâu, khiến tâm hồn con người ta vô tình trở nên đẹp đẽ mà nhỏ bé.
Cái gần gũi thân quen dường chẳng khiến ai động lòng, đắn đo, hoài nhớ... Và cứ thế nếu chẳng đôi lần cách xa chắc trái tim người ta sẽ không mảy may rung động...
Tôi mở lại trang sách cuối. Dường như còn mới nguyên, hay chẳng qua tôi chưa từng chăm chỉ đọc...
Tôi mở lại trang vở cuối. Dường như chưa một vết tì nào, hay chẳng qua tôi vẫn luôn ngại ghi bài...
Tôi mở lại trang lưu bút cuối một đứa bạn. Dường như chẳng có tên tôi hay chẳng qua chúng tôi chẳng có đến một ngày thân mật bạn bè...
Lớp học tôi ghét. Cuối cùng là "thoát" rồi?... không phải tôi ghét...
Tôi nhìn lại ngày cuối mấy đứa bạn cũng từng thời quấn quít. Chúng nó bình thường quá, hay tại vì mình hiểu chúng quá rồi?...
Tôi nhìn lại ngày cuối thầy cô tôi cũng bao tháng năm mừng giận. Càng thân quen mà càng lạ lẫm quá, hay tại vì ngày xưa ấy quá tiếc thưa dạ đôi câu?...
Tôi nhìn lại ngày cuối một cô bé rất xinh ngày nao thường trộm ngắm. Không tên không lớp chẳng đôi điều về nhau, hay tại vì mình vốn vẫn luôn hời hợt?...Hời hợt. Có lẽ không...
Tôi bước vào lớp học lần cuối, vội trông thấy ngày mai vắng tênh ảm đạm. Tôi nhớ ngày qua ồn ào lắm. Ồn ào nghịch ngợm...
Tôi bước dọc hành lang lần cuối, vội trông thấy ngày mai vắng tênh ảm đạm. Tôi nhớ không kể hết những tiếng cười nói và ngàn câu chuyện. Nhiều lắm lắm...
Tôi dạo quanh những dãy nhà lần cuối, vội trông thấy ngày mai vắng tênh ảm đạm. Thậm chí chưa một lần mình biết đến những góc ngách trước mặt đây. Mới lạ quá...
Tôi tìm vào những hội phòng ít lần ghé đến: phòng nền nếp khóa rồi, chợt nhớ cái cảm giác "sờ sợ", văn phòng đoàn mấy buổi làm việc râm ran, hội trường cũ lần đầu hát run run mic, cả khán đài mấy lần đứng lên, cảm giác run rẩy mà ngọt ngào... Ngày mai cũng im hết. Vắng tênh ảm đạm...
Tôi ngồi lại ghế đá kia lần cuối, vội trông thấy chiều xuống buồn tênh. Tôi nhớ biết bao lần chuyện trò, bao lần đón đợi. Mấy mùa qua chẳng bao giờ đủ cho tôi gọi là nhiều...
Tôi ngoảnh trông lại lần cuối, vội trông thấy năm tháng còn dở dang đầy...
Muốn một tiết học không được nữa, xưa thì chỉ thích nghỉ thật nhiều.
Muốn chuyện trò không được nữa, sao lúc trước thờ ơ nhiều, ngại ngần nhiều, tránh mặt nhiều...
Muốn một ngày vui không được nữa, trách đôi lần hiếm hoi chẳng biết mình đang trốn ở đâu.
Muốn quậy một lần thật to không được nữa, sao hồi nao nghịch ngợm chẳng hề biết mình hư.
Muốn một lần yêu tình yêu học trò mơ mộng, không được nữa, tại học trò chỉ biết mơ mộng thôi...
Không ghét, không hời hợt cũng chẳng muộn màng. Tôi hiểu chứ...
Chẳng ai nhung nhớ đả tâm những thứ gần gũi thân quen. Không trách được. Trách làm sao cho vừa mỗi trái tim đều quá rộng. Trách cái ngăn nhỏ bé cho ngày áo trắng chẳng có bao nhiêu thôi.
Rồi ngày sau sẽ mở lại, cái ngăn nhỏ đó. Vì người ta hay đi tìm những thứ đã qua, đã xa...
Và mai đây có thể đấy. Một lần tìm thấy mình đang tìm gì. Cũ kĩ, rồi bồi hồi...
... rung động...
... như mới bắt đầu thôi...
Thời gian đúng là gió...
---------------------------------------------------------------------
Lớp 9, có nghĩa là câu hỏi” Thi gì mày?” thay cho lời chào mỗi khi bạn bè gặp mặt. Là chuyện chọn trường, chọn nghề bên cạnh những câu chuyện phiếm quen thuộc mỗi giờ ra chơi.
Lớp 9, có nghĩa là học đêm. Là những cốc café bên cạnh chồng sách dày cộp. Nhìn kim đồng hồ chỉ hai giờ sáng và tự nhủ “làm thêm một đề nữa rồi mới ngủ nhé!”.
Lớp 12, có nghĩa là quanh nhà chi chít những mẩu giấy nhỏ kiểu “Cố lên!” hay “Sang năm mình sẽ là sinh viên đại học”,… Hơi bừa bộn một chút, nhưng mà đi đâu cũng thấy, và thấy để biết mình phải - làm - gì.
Lớp 12, có nghĩa là những quyển lưu bút đưa vội, để rồi dù bận đến mấy cũng cố viết thật hay cho nó. Dễ hiểu thôi, xa nhau phải có nét bút “lưu” để mà nhớ chứ! Lớp 12 còn là những món quà chia tay. Mua có, tự làm cũng có. Hơn ai hết, teen 12 hiểu rằng, đó là những món quà của trái tim đã được lựa chọn kĩ lưỡng, và ý nghĩa của nó không phải là “tạm biệt” mà là “hẹn gặp lại, tớ luôn ở bên ấy…”
Lớp 12, có nghĩa là những khi đang học, chạy ra ngoài trời hít thở cho đỡ buồn ngủ, và bấm vội tin nhắn cho đứa bạn “Mở cửa sổ ra đi mày. Trời nhiều sao, đẹp lắm!”, và mỉm cười khi đọc tin reply “ Ừ, tao và mày cũng là một ngôi sao lung linh như thế đấy! Cố lên!”
Lớp 12, có nghĩa là hồi hộp chờ cho tới tháng 3, để biết thêm 3 môn thi tốt nghiệp, và thở phào khi năm nay toàn môn “tủ”.
Lớp 12, có nghĩ là… thi thử: thử tốt nghiệp, thử đại học. Mấy nhỏ bạn vốn sợ các kì thi là thế mà cũng hăm hở đi thi càng nhiều càng tốt. Chắc để nắm vững tâm lí hơn, vì “thử” tức là một lần chuẩn bị cho “thật”.
Lớp 12 là đã biết lo cho tương lai, là thấy mình lớn hơn, trưởng thành hơn và chín chắn hơn một chút, để biết rằng những lời mẳng mỏ của bố mẹ, thầy cô chỉ là vì thương mình. Và tự hứa đến một ngày nào sẽ đền đáp lại công ơn đó.
Lớp 12, có nghĩa là cốc sữa nóng mẹ pha, là những món ăn mới vừa hôm trước còn nói “Con thèm..”, hôm sau đã thấy xuất hiện trên mâm cơm mẹ nấu. Mẹ biết con học mệt nên thương lắm…
Lớp 12, có nghĩa là những buổi cuối tuần bố đưa đi chơi, những cuốn sách anh mua cho em gái. Lớp 12, mọi người luôn dành cho mình những điều kiện tốt nhất.
Lớp 12, có nghĩa là tự nhiên … mê tín ^^. Là những đứa tưởng không đi chùa bao giờ, nay cũng cầm bó hương nghi ngút khói và xì xụp khấn: "Xin phù hộ cho con năm nay thi đâu đậu đó”.
Lớp 12 có nghĩa là … xấu hơn một chút. Da hơi xạm, mấy bé mụn trứng cá tấn công tới tấp, lại gầy đi nữa. Nhưng đứa nào đứa nấy cũng tự bảo nhau “ Là sinh viên mình sẽ “tân trang” sau, lo gì, lại ok ngay ý mà”
Lớp 12, có nghĩa là bức ảnh buổi lễ vinh danh thủ khoa đại học dán thay vào bức hình Britney Spears ngày trước. Là thần tượng một anh được 30/30 năm ngóai, và hi vọng sang năm mình sẽ là thần tượng của một – bé - lớp - 12 - nào - đó.
Lớp 12, có nghĩa là liên hoan, là chia tay, là nước mắt. Và cùng nhau hát lên bài tạm biệt “Bước trên đường bạn hiền ơi xin chúc, nơi xa ấy sẽ mãi luôn bình an, luôn thành công, luôn yêu đời trên đường sắp đi…”
Lớp 12, có nghĩa là những lời hứa hẹn. Hứa cố gắng và hẹn gặp lại ở thủ đô. Hứa không quên và hẹn về tương lai với “ai đó”. Cả hứa và hẹn nhất định sẽ thực hiện cho bằng được.
Lớp 12, có nghĩ là… lớp 12, là năm học cuối cùng trong thời học sinh, là sắp thành sinh viên đại học, và sẽ rất nhớ về năm học lớp 12….
Vậy nên mọi người hãy cố gắng lên nhé.
---------------------------------------------------------------------
     Lớp 12 cũng là cả lớp truyền cho nhau một cuốn sổ lưu bút để từng đứa một viết những dòng chữ mà bấy lâu nay vẫn chưa kịp nói hay mấy lời "đá xoáy" đám bạn, "xỏ xiên" mấy thầy cô trong "sổ đen", để mấy tên boy trong lớp được dịp trổ tài "chém gió", để thêm một lời chúc nhau thi đậu....để một lần nữa khắc lại hình ảnh của mình trong 3 năm còn ngồi trên ghế nhà trường và để tim mình có thêm một cảm xúc mới đặt tên. Khi xem xong thì thấy thêm yêu lớp mình biết bao dù biết không bao lâu nữa thì mỗi đứa một phương và có lẽ chỉ có thể gặp lại nhau trong ngày họp lớp. Lớp 12 ơi, ta nên "yêu" hay "ghét" mi đây? Hơn lúc nào hết, tui muốn thời gian trôi chậm lại.
                                                                ---------------------------------------------------------------------
Chia tay xa bạn xa thầy
Bạn ơi hãy nhớ những ngày bên nhau
Tuổi càng lớn, chí càng cao
Quyết tâm đoàn kết cùng nhau xây đời
Tương lai đất nước rạng ngời
Quê hương địa đạo đổi đời từ nay
Quang Trung vun đắp tương lai
Hẹn ngày thành đạt cùng quay về trường
Quang Trung bồi dưỡng tình thương
Bạn ơi hãy nhớ mái trường thân yêu!
---------------------------------------------------------------------
Lớp 12, là mỗi sáng thức dậy lại tự trừ đi một ngày và nhẩm tính : sắp đến ngày lên thớt rồi đấy!
Lớp 12, là mỗi buổi đến trường cặp nặng hơn và áp lực cũng nhiều hơn.
Lớp 12, là khi thoáng thấy phượng cháy đỏ,bằng lăng tím ngắt là ngẩn ngơ:ừ,hè về thật rồi,nhanh thế!
Lớp 12, là mỗi giờ ra chơi tranh thủ ngắm chỗ này 1tí chỗ kia 1tẹo để ngày mai có xa cũng không quên!nhớ nhất em cây ngọc lan trước cửa lớp 12A9!!
Lớp 12, là cuốn lưu bút trao vội và nhắc nhau nhớ dán ảnh và nhớ mời cưới!^^
Lớp 12, là băn khoăn chọn trường cân nhắc đắn đo và cầm cả tương lai trong tay,là đợi chờ đánh cược 12năm với 9tiếng trong phòng thi!
Lớp 12, là chịu khó ở lại để học thêm 1chương,làm thêm 1 đề dù nhớ mẹ,nhớ góc nhỏ của mình ở nhà vô cùng!!
Lớp 12, là háo hức được mặc áo dài được chụp ảnh với thầy cô nhưng cũng là mắt cay xè khi nghĩ tới ngày mai không còn đông đủ  bên nhau!
Lớp 12, là hát nghêu ngao,là đuổi nhau chạy khắp sân trường để giảm stress cho con bạn yêu!thương lắm 12 ơi!!
Lớp 12, là những giận hờn được xí xoá bằng cái nắm tay thật chặt bằng nụ cười thật tươi nhưng biết rằng trong sâu thẳm,mạnh hơn tất cả là yêu thương của 3năm gắn bó với nhau!
Lớp 12, là những buổi chiều cô trò cùng cố gắng trong cái nắng mệt mỏi tháng 5 trong tiếng ve trong những áp lực tự làm mình căng như dây đàn.dáng cô nghiêng nghiêng trên giáo án buổi chiều sao thương quá!và tự nhủ :chẳng có lý do gì mà năm nay lại không đỗ!
Lớp 12, là những tin nhắn lúc nửa đêm,những dòng messoff những buzz động viên nhau cố gắng cày thêm,chỉ 2tháng nữa thôi mà.
Lớp 12, là biết bao vui buồn kỉ niệm cùng nhau vỡ oà thành nước mắt trong ngày bế giảng.khóc đấy nhưng khóc để hứa với nhau sẽ đoàn tụ ở HN dấu yêu!
Lớp 12, là tôi, là bạn, là biết bao cảm xúc có tên và không tên, là những điều không dễ để nói nhưng vẫn biết rằng đó là yêu thương không lời!
Lớp 12, là những cảm xúc thật khác khi phải chia tay 1 quãng đời không quá dài nhưng cũng đủ để nối liền những con người xa lạ, đủ để sau này nhớ lại phải bật cười để rồi lén lau đi giọt nước mắt nhớ thương...
Lớp 12, là "lưu bút" là "chia tay" là "cố lên mày nhé"...những cảm xúc những từ ngữ chỉ có ở giai đoạn nước rút này thôi.
Lớp 12, là trưởng thành và trách nhiệm.là yêu thương và tha thứ. là dũng cảm và trải nghiệm...
và cứ thế, lớp 12 là những ngày cuối cùng, là những dòng chữ viết vội,những cố gắng tận hưởng nốt những vui vẻ bên nhau,những nụ cười,những cái siết tay,những thao thức đầu tiên của tuổi...
---------------------------------------------------------------------
Lớp 12 là ném con gái vào đài phun nước
Lớp 12 là nhậu cho tới chết...
Lớp 12 là trốn học đi chơi...
Lớp 12 là ngồi trong lớp, tự kỉ nghĩ ngợi về tương lai mịt mù
Lớp 12 là muối mặt về bảo bố mẹ lên trường uống nước sau mỗi lần khảo sát
Lớp 12 là mi trộm bạn gái thầm thương trộm nhớ mà bạn ý chẳng ý kiến gì mình !!!
 
 
 
 

 

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây